Chá-chêng Tâi-oân ê cha-po͘ lâng tiāⁿ-tiāⁿ lóng kàu kiat-hun hit mê chiah khoàⁿ-tio̍h i chhoā ê bó͘ ê chin bı̄n-bo̍k. Chı̍t ê siàu-liân-ke chhoā bó͘. Keh tńg kang, in lāu-pē khoàⁿ-tio̍h sin-niû chhoah chı̍t tiô. Kā in hāu-seⁿ kiò lâi toā-thiaⁿ sè-sè siaⁿ kóng: “Kiaⁿ--lâng koh ! Sin-niû ná ē seⁿ chò chiah bái ! Ba̍k-chiu thó͘-thó͘, ām-kún chho͘-chho͘, chhùi-khí pok-pok, phı̄ⁿ-á thap-thap. Bı̄n ná chhài-chhoah leh. Chı̍t-tùi hı̄ⁿ-á koh giàng-giàng...” In hāu-seⁿ kā chhah oē kóng: “Lí thang kóng khah toā-siaⁿ leh, bô iàu-kín. Sin-niû sı̄ chhàu-hı̄ⁿ lâng !”