Sió pêng-iú! Lín bat sàng lé-mı̍h hō͘ lâng, á-sı̄ hiàn lé-mı̍h hō͘ Siōng-tè lâi piáu sı̄ kám-siā á m̄-bat? Tı̄ chia ū nn̄g ê kò͘-sū hō͘ lán chai hiàn lé-mı̍h kap kám-siā ê saⁿ koan-hē. 
 Kò͘-sū (1)
 Tı̄ An-thê-o siâⁿ-lāi ū chı̍t keng lé-pài-tn̂g, chèng hoē-iú lóng teh chū-chı̍p choè lé-pài. Ū chı̍t ê lâng miâ kiò A-ka-pò͘ lâi pò siau-sit kóng, “Tı̄ Iâ-lō͘-sat-léng ê kàu-hoē ū tú-tio̍h chai-ē. Tı̄ hia ū tú-tio̍h pháiⁿ nı̂-tang, só͘-í chin-choē peh-sı̀ⁿ kiaⁿ-liáu ē gō--sí.” An-thê-o ê kàu-hoē-iú kap pa̍t só͘-chāi ê kàu-hoē-iú nā thiaⁿ-tio̍h chit ê siau-sit chiū kóng, “Kám-siā Siōng-tè, lán ū kàu-gia̍h, iā ū chhun, só͘-í lán tio̍h pun hō͘ bô ê lâng.” In chiū chin hoaⁿ-hí hiàn chı̂ⁿ thang boé bí-niû hō͘ Iâ-lō͘-sat-léng ê kàu-hoē ê lâng. 
 Kò͘-sū(2) 
 Tı̄ A-hui-lı̄-ka chiu ū chı̍t ê o͘-bı̄n choè ba̍k ê lâng miâ kiò To-má. I teh choè chı̍t tè tha̍k Sèng-keng ê toh thang tı̄ lé-pài-tn̂g ēng, hō͘ bo̍k-su thang tùi hia tha̍k Sèng-keng hō͘ peh-sı̀ⁿ thiaⁿ. Tı̄ lé-pài-jı̍t chèng-lâng lóng beh hiàn-chı̂ⁿ, á-sı̄ hiàn lé-mı̍h, thang ēng lâi boé chin-choē pún Sèng-keng, kàu-gia̍h hō͘ ta̍k ê lâng lóng thang ēng. To-má siūⁿ i beh hiàn chı̍t tè Sèng-keng toh, i sim-lāi chin hoaⁿ-hí chhut-la̍t choè kang. I ēng tē-it hó ê chhâ, tı̄ chı̍t pêng khek be̍h-sūi, iā khek jı̄ siá kóng, “Oa̍h-miā ê bí-niû”, tı̄ chı̍t pêng khek phû-tô-chhiū, iā siá kóng, sı̄ “Chin ê phû-tô-chhiū.” I iā chhat hō͘ i koh-khah súi. Tı̄ pài-la̍k ê-hng To-má chhin-chhiú giâ toh kàu tı̄ lé-pài-tn̂g, chiū kūi-lo̍h-khı̀ hiàn hō͘ Chú. Lı̄-khui lé-pài-tn̂g ê sı̂, i ê sim chhiong-moá kám-siā kap o-ló. Keh jı̍t sı̄ lé-pài-jı̍t,ta̍k ê lâng toà in ê lé-mı̍h lâi beh hiàn hō͘ Siōng-tè. Ū koe, nn̄g, chhài, keng-chio, han-chû, thô͘-tāu, lâng chò ê tı̂n-nâ, kap lâng ēng hûi chò ê àng. Ū chin-choē khoán ê mı̍h-kiāⁿ. Ta̍k ê lâng teh siūⁿ Siōng-tè ê thiàⁿ iā ài piáu-sı̄ kám-un, koh ài tit-tio̍h Sèng-keng hō͘ in thang khoàⁿ, lâi koh-khah bat Siōng-tè. To-má ê sim sı̄ tē-it hoaⁿ-hí, in-ūi i tē-it ài ēng hit tè súi ê Sèng-keng toh lâi kám-un. I sim-lāi siūⁿ Sèng-keng só͘ kı̀-chài ê oē kóng, “Lín tiong-kan tio̍h the̍h lé-mı̍h hiàn hō͘ Iâ-hô-hoa; kı̀ⁿ-nā sim goān--ê, thang the̍h i lâi, choè hiàn hō͘ Iâ-hô-hoa ê lé-mı̍h’. (Chhut Ai-kı̍p-kı̀ 35:5)
 (Tâi-oân Kàu-hoē-kong-pò tē 767 hō, 1952 nı̂ 11 ge̍h)