“Chı̍t-ki chháu, chı̍t-tiám lō͘.” 
“Iù-chhâ chı̀m chúi hoat hiuⁿ-ko͘.”
“Sioh hoe liân phûn, sioh kiáⁿ liân sun.”
“Pháiⁿ-tek chhut hó-sún.” Tâi-oân-lâng sı̄ chı̍t-ê chin ài thó͘-tē ê cho̍k-kûn, tùi sian-jı̂n lâu--lo̍h-lâi ê sio̍k-gú, koa-iâu, ū chin-choē sı̄ tùi seng-seng-put-sek ê tāi-chū-jiân thé-giām chhut--lâi-ê chiū thang chai-iáⁿ. Lı̄ kàu-hoē bô loā-hn̄g, ū chı̍t-ê kò͘ hı̂-ùn-á ê Ngô͘ sian-siⁿ, sui-jiân chheh tha̍k bô choē, chóng-sı̄ chò lâng chin chhin-chhiat, tû-liáu kò͘ ùn-á, i iā tı̄ ùn-á piⁿ chèng-choh chı̍t-khu sè-sè ê chhài-hn̂g. Hāu-seⁿ, cha-bó͘-kiáⁿ lóng chhut-goā khı̀ tı̄ to͘-chhı̄ teh chia̍h thâu-lō͘, i kā in kóng: “Sun phō tńg-lâi hō͘ goá chhoā, kap lín tiàm chhı̄-lāi ā bô thô͘ thang chhio̍k m̄ hó, tán toā-hàn liáu lín chiah koh chhoā tńg-khı̀. “Chiū án-ni, hia ê sun chū sè-hàn chiū toè tı̄ i ê sin-piⁿ, chı̍t-ê chı̍t-ê oa̍h kah ióng-khia̍t-khia̍t, put-koán sı̂ khoàⁿ tio̍h in lóng chhiò-bı̂-bı̂ koh chin hó chhùi. Chit-khoán ê gín-á tit lâng thiàⁿ. Thò chı̍t-kù liû-hêng ê oē: “Kha̍p thô͘ ê gín-á boē piàn pháiⁿ”, siōng bô mā tùi hiong-thó͘ khah ū kám-chêng. (Tâi-oân kàu-hoē Kong-pò tē 2086 kı̂, 1992 nı̂, 2 goe̍h)