Chhùi-ta chhùi-khoah

 Thiⁿ nā khòng-hān, bān-san piàn-iá, chhiū-ba̍k ko͘-tâ; moá-iûⁿ tı̍t-kài, gō͘- kak tńg-pe̍h; chúi ê koan-hē toā ah ! Hiān-chāi ê thoân-kàu-kài, châi-chèng khùn-lân, pah-poaⁿ ê sū-bū teh-beh oá tı̄-chia. 
 Bāng lia̍t-ūi lo̍h kı̍p-sı̂ hō͘, 
Khat-sı̂ it-tek jû kam-lō͘;
Chı̍t-sián, chı̍t-sián chek bô siān,
Chhit goe̍h beh siu chiū piān-piān . Chú ê thiàⁿ-thàng toā ú-tiū,
Chı̍t-sián kiám m̄ thè I siu ? (Tâi-oân Kàu-hoē-pò tē 472 koàn, 1924 nı̂ 7 ge̍h)