It Poàⁿ-mê nn̄g-tiám-goā ê Tāi-an kong-hn̂g àm-so-so, n̂g-hoáⁿ àm-tām ê lō͘-teng chhiō lóng bē hn̄g, téng poàⁿ-mê chhá kah kiōng-beh hian chhù-koà ê àm-pô͘-chê ia̍h í-keng khùn kah tiām-chih-chih--ah, chit-ê sı̂-chūn, kan-taⁿ ū chı̍t-chūn chı̍t-chūn ná teh cheng-bí ê siaⁿ, chham sè-sè-siaⁿ-á, teh beh thiaⁿ bē tio̍h ê ai-chhan, chhin-chhiūⁿ lāi-kiàm-kiàm ê to-á tū-phoà kian-tāng ê khong-khı̀. A-chèng kā A-hok ùi thô͘-kha kā chhah--khí-lâi, nn̄g-ki chhiú-kut tháⁿ tı̄ i ê koh-ē-khang, ēng kha chhut-la̍t tùi i ê kha-chhng-phé hiông-hiông kā chàm--lo̍h, A-hok í-keng hō͘ phah kah bô khùi-la̍t thang tú-chhiú, kui-ê lâng chhin-chhiūⁿ tn̄g-soàⁿ ê ka-lé-âng-á hiông-hiông chông ǹg thâu-chêng. Tı̄ hit-pêng A-hoat chá tō tán piān-piān--ah, ēng chhiú-āu-teⁿ chiàⁿ-chiàⁿ tùi A-hok ê heng-khám kiat--loeh, A-hok sûi toā-toā-la̍t phiaⁿ tı̄ thô͘-kha, sı̀-kha ǹg chiūⁿ-thiⁿ, kui sin-khu lóng hoeh, bı̄n chéng kah bē-su chò-chioh kā ông-lâi ê ti-kong. “Kán, chit-kho͘ sut-á-piáu koh teh ké-sí, kui-khı̀ hō͘ sí khah thàu--leh!” A-chèng kap A-hoat ná kóng ná chhiò, chı̍t-ê lâng lia̍h kha, chı̍t-ê lâng lia̍h chhiú, kā kng-lâi tı̄ chúi-tı̂ piⁿ, tâng-chê hoah-siaⁿ: “chı̍t, nn̄g, saⁿ!” kā m̄-chai lâng ê A-hok hiat lo̍h-khı̀ chúi-té, nn̄g-ê lâng hoân-thâu lı̄-khui, ná teh phah-phô-á hoan-ho͘. Keh-tńg-kang chái-khí, A-chèng kap A-hoat kāng-khoán phāiⁿ chheh-pau-á khı̀ ha̍k-hāu siōng-khò, tiong-tàu hioh-khùn ê sı̂-chūn, ū khı̀-chhia siu-hō͘-kho jı̄-kah ê lâng cháu lâi chhoē in pan--ê phò-tāu, tı̄ kàu-sek goā-kháu ê têng-á-kha káng kah put-chí-á toā-siaⁿ. “Gún pan hit-ê A-hok kin-á-jı̍t bô lâi--neh, m̄-chai châng-àm cháu-khı̀ toh khı̀ hong-so, taⁿ khó-lêng iáu teh kô͘ⁿ ê khoán.“ “Kán, he bô-lâi siōng hó!” A-chèng kap A-hoat thiaⁿ-tio̍h in teh lā chit-ê oē-tê, nn̄g-ê lâng sûi tùi kàu-sek lāi-té sam-pan-iô--chhut-lâi, piáu-chêng ná chhin-chhiūⁿ beh niá-chióng, put-chí-á chhia-iāⁿ. “Oeh! A-hok gún chai-iáⁿ tı̄ toh--lah!” A-chèng liân khùi-kháu lóng tài chhàu-phùi. “Án-choáⁿ, lín kā chhàng tı̄ toh?” Chı̍t-ê cha-po͘-gín-á khiā sam-chhit-pō͘, siang-chhiú chah tı̄ lak-tē-á, i chhēng ê hit-niá té-ńg ê pe̍h-sek siá-chuh, téng saⁿ-liú khui-khui bô liú, kā chı̍t-ki hun, ba̍k-chiu bui-bui mn̄g--in. A-chèng kā A-hoat sái chı̍t-ê ba̍k-bé, ı̀-sù beh hō͘ i chhut-thâu kóng-oē, “A-êng toā--ê, gún châng-àm ū sió-khoá kā siu-lí--chı̍t-ê, koh sūn-soà kà i bih-chúi, chit-má tiāⁿ-tio̍h sı̄ teh chhù--nı̍h chhoán, peh bô siáⁿ ē khí--lâi.“ A-hoat ná kóng ná teh peh siáu-kúi-á-bı̄n, o̍h A-hok tio̍h tāng-siong phak tı̄ thô͘-kha noà, chı̍t-tı̄n ha̍k-seng-á chhiò kah kı̄-kā-kún, kā kun-hùn-sek teh khùn-tàu ê kàu-koaⁿ chhá cheng-sı̂n, bō͘-á sa--leh, chhut-lâi beh lé--lâng. (Tâi-bûn Bóng-pò tē 112 kı̂, 2006 nı̂ 1 goe̍h)