2 ê tàng-sng ê lâng, toà keh-piah. Ū 1 kang, chit-ê tàng-sng ê lâng, kiò i ê sai-á khı̀ kā keh-piah hit-ê tàng-sng ê lâng chioh kòng-thûi-á. “A-peh! Kā Lí chioh kòng-thûi-á!” “Beh kòng chhâ--ê ia̍h-sı̄ beh kòng thih-teng-á?” “Beh kòng thih-teng-á.” “Pháiⁿ-sè, hit-ki kòng-thûi-á pháiⁿ--khı̀.” Sai-á tńg--khı̀ kā sai-hū kóng chioh bô--lah! Sai-hū mn̄g kóng án-choáⁿ ē chioh-bô? “Ah tō kóng in hit-ki kòng thih-teng-á ê kòng-thûi-á pháiⁿ--khı̀.” “Ū-kàu tàng-sng--ê, m̄ chioh--lâng tō m̄ chioh--lâng, iah-tio̍h pian lí-iû.” “Ah! Sai-hū! Bô kòng-thûi-á beh án-choáⁿ?” “Iā bē-hiáu khı̀ giâ chhng-khò͘ hit-ki chhut-lâi iōng.”