Choan-gia̍p hâng-oē Nah ē kò su--lâng

 Ū chı̍t-ê piān-hō͘-sū thè chı̍t-ê ki-kim-hoē koán-lí chı̂ⁿ-hāng ê tāi-chı̀,hoē ê táng-sū-hoē jı̄n-ūi chit-ê lu̍t-su lı̄-iōng chit-khoán ê hong-piān oai-ko ki-kim-hoē ê chı̂ⁿ,khı̀ hoat-ı̄ⁿ kò i chà-khi kap chhim-chiàm,koaⁿ-si kò-liáu,piān-hō͘-sū hō͘ hoat-ı̄ⁿ phoàⁿ ū-choē lia̍h khı̀ lông-á lāi koaiⁿ. 
 Piān-hō͘-sū in bó͘ khı̀ kā biān-hoē,mn̄g--i: “Lí bêng-bêng sı̄ oan-óng--ê,hoat-ı̄ⁿ ná-ē án-ni leh phoàⁿ?”
 “Án-choáⁿ sím-phoàⁿ sı̄ hoat-koaⁿ ê koân-le̍k,goá ná ū i ê hoat-tō͘?” Piān-hō͘-sū chin bû-ko͘ ê piáu-chêng.
 “Lí sı̄ án-choáⁿ chò piān-hō͘--ê?Chāi-lâi lí phah koaⁿ-si to chin hán-tit su!” In bó͘ koh mn̄g--i.
 “Goá lóng bô chò piān-hō͘.” Lu̍t-su án-ni ı̀n.
 “Ná-ē bô piān-hō͘? Bo̍k-koài koaⁿ-si ē su.” “Goá sı̄ chı̍t-ê siong-tong ū hâng-chêng ê lu̍t-su,” Piān-hō͘-sū ı̀n kóng: “Bô lâng hù chı̂ⁿ hō͘--goá,goá bē-sái chhı̀n-chhı̀n-chhái-chhái tō khui-chhùi piān-hō͘.”

(Tâi-bûn Bóng-pò tē 23 kı̂, 1998 nı̂ 8 goe̍h)