Han-chı̂ bô thâu
1991 nı̂ 5 goe̍h 26 jı̍t ê àm-mı̂, chı̍t-tı̄n ēng bó-gú siá si ê si-jı̂n, chū-chı̍p tı̄ Tâi-lâm Sı̂n-ha̍k-ı̄ⁿ, chò-hoé liām koa-si, siāng hit mı̂ sêng-lı̍p “Han-chı̂ si-siā”, koat-sim ūi-tio̍h chhòng-chok ū chun-giâm ê Tâi-oân bûn-ha̍k lâi phah-piàⁿ, si-siā sêng-lı̍p liáu-āu, ū chı̍t-pái chò-hoé chia̍h-pn̄g ê sı̂, N̂g Kèng-liân chhiú pí hoat-khí-jı̂n Lı̂m Chong-goân kóng: “I sı̄ lán ê han-chı̂ thâu”, Chong-goân-sian-ê thiaⁿ tio̍h sûi-sı̂ iô chhiú hoê kóng: “Han-chı̂ bô thâu”. Han-chı̂ bô thâu? Hit-mı̂ tńg-lâi tó-tı̄ chhn̂g-nih, lú siūⁿ hit-kù oē lú kám-kak ū ı̀-sù, chit sè-kan ta̍k-hāng mā ū thâu, chhiū ū chhiū-thâu, lō͘ ū lō͘-thâu, ti ū ti-thâu, kang ū kang-thâu, liân siá “hoē-á” tō ū hoē-thâu, ná-oē-sái kan-taⁿ han-chı̂ bô thâu, m̄-kú oē koh kóng tò-tńg-lâi, jı̂n-chêng sè-sū nā bat ū chiâu, koân-le̍k bêng-lı̄ nā khoàⁿ oē thàu, kiám m̄ sı̄ èng-kai sim tiong ū thâu ná bô thâu, chı̍t ê bû-lêng ê chèng-koân, siōng phoà-keh ê chı̍t-khoân, chiū-sı̄ chhut mn̂g bô-poàⁿ-pō͘, jı̍p mn̂g choân-pō͘-sò͘, hó-ê o̍h lóng bô, kui-jı̍t kan-taⁿ oē-hiáu gû-tiâu lāi tak gû-bó. Chong-goân-sian-ê ū sian-ti chi kak, i chhim chai beh chhòng-chok ū chun-giâm ê Tâi-oân bûn-ha̍k, thâu chı̍t-pō͘, chiū sı̄ gû-tiâu lāi ê gû-bó mài sio-tak, ka-kı̄ tāi-seng oē hiáu thiàⁿ-sioh ka-kı̄, pa̍t-lâng chū-jiân chiū khoàⁿ lán oē khí. (Gân Sı̀n-seng Tâi-gí Bûn-ha̍k soán, 2002 nı̂ Chin-pêng Khı̀-gia̍p Chhut-pán)