Kó͘-chá tı̄ Hui-chiu ū chı̍t chiah toā chhiūⁿ toà tı̄ chhiū-nâ lāi, in-ūi i chin toā chiah koh chin ū la̍t, chiū chin ài kap pa̍t chiah tōng-bu̍t sio-ián. I ta̍k jı̍t chia̍h pá êng-êng to͘ sı̄ teh chhoē sio-ián ê tùi-chhiú.
Ū chı̍t jı̍t i tú-tio̍h chı̍t chiah kı̂-lı̂n, chiū kā i chio-ho͘ kóng, “Kı̂-lı̂n hiaⁿ, lâi kap goá sio-ián hó bô?” “Chhiūⁿ hiaⁿ, m̄ ah, lí khoàⁿ goá ê kha hiah tn̂g, sin-khu chiah sán, cháiⁿ-iūⁿ ē-thang kap lí sio-ián!” Kı̂-lı̂n chin khiam-pi án-ni kóng. “Bô iàu-kín, goá chí-ū iōng chı̍t kha kap lí ián chiū hó,” kóng án-ni chiū cháu-khı̀, kı̂-lı̂n pháiⁿ-sè the-sı̂, chiū khai-sí sio-ián. Bô joā kú chhiūⁿ ēng kha that-tó kı̂-lı̂n lah. Kı̂-lı̂n tó lo̍h thô͘-kha 4 kha ǹg thiⁿ, toā-chhiūⁿ khiā tı̄ piⁿ-á toā chhiò, thí-chhiò kóng, “Khoàⁿ leh, lí chit ê bô lō͘-ēng ê mı̍h, koáⁿ-kín tò-khı̀ koh chia̍h leng hó lah.” Kı̂-lı̂n chin kiàn-siàu koáⁿ-kín peh khí-lâi chiū cháu.
Koh ū chı̍t jı̍t, toā chhiūⁿ tı̄ chhiū-nâ lāi tú-tio̍h chı̍t chiah pan-bé (sin-khu ū chı̍t tiâu chı̍t tiâu ê pe̍h kap o͘ ê hûn, kap bé sio-siāng hêng-chōng), i chiū kā i chio-ho͘ kóng, “Aih ah! Bí-lē sian-siⁿ, lâi kap goá sio-ián hó bô?” Pan-bé kóng, “M̄ ah, chhiūⁿ hiaⁿ goá chin kú m̄ bat sio-ián, goá iā tio̍h koáⁿ-kín khı̀ chhoē chia̍h-mı̍h!” Chhiūⁿ kóng, “Bô iàu-kín, goá ēng nn̄g ki kha niū lí”, chiū cháu-oá-khı̀. Pan-bé lia̍h-chò sı̄ teh thit-thô, chiū chún-pı̄ hó-sè kap chhiūⁿ sio-ián; chóng-sı̄ bô kú, pan-bé chiū tó tı̄ thô͘-kha lah. Toā chhiūⁿ chin hoaⁿ-hí chiū tı̄ hia thiàu-bú. Pan-bé khoàⁿ i án-ni ián iâⁿ i, chí ū lún-khı̀ lı̄-khui i khı̀.
Tùi án-ni, toā chhiūⁿ chiū kiau-ngō͘ khí-lâi, i sio soà kap sai, lāu-hó͘, hı̂m, pà pí-sài, chóng-sı̄ bô lâng ē iâⁿ i; i lia̍h ka-kı̄ chò chhiū-nâ lāi ê ông lah, chiū khoàⁿ-khin í-goā ê iá-siù.
Ū chı̍t jı̍t i tı̄ chhiū-nâ lāi ê toā kóng-tiûⁿ (chin khoah ê só͘-chāi), tùi só͘ ū ê iá-siù soan-pò͘ kóng, “Sím-mı̍h lâng káⁿ kap goá sio-ián? Lín nā m̄ káⁿ, goá chiū chò chhiū-nâ ê ông lah; í-āu tāi-ke tio̍h sūn-thàn goá ê bēng-lēng, chhut-chāi goá chhe-ēng ... ”. Chit sı̂ só͘ ū ê iá-siù lóng sio khoàⁿ, tāi-ke lóng chin hoân-ló beh pı̀ⁿ cháiⁿ-iūⁿ. Tú-tú tı̄ chit sı̂, tı̄ hn̄g-hn̄g ê só͘-chāi thiaⁿ-tio̍h chı̍t ê sè-sè ê siaⁿ-im, “goá beh kap lí pí-sài!” Ah! Goân-lâi sı̄ chı̍t chiah sè-sè ê siông-chhí, ēng boé kńg tı̄ chhiū-ki ǹg toā chhiūⁿ kóng oē.
Toā chhiūⁿ thí-chhiò i kóng, “Hé, lí chit chiah sè chiah siông-chhí, m̄-thang gōng siūⁿ, goá ē ēng kha ta̍h sí lí”. “Lí m̄-thang khoàⁿ-khin goá, goá beh kap lí pí-sài, chóng-sı̄ goá ū chı̍t ê tiâu-kiāⁿ”. “Sím-mı̍h tiâu-kiāⁿ? Goá ēng chı̍t tiâu boé iā káⁿ kap lí pí-sài!” “M̄ sı̄ lah, goá m̄ sı̄ chit khoán tiâu-kiāⁿ, goá ê tiâu-kiāⁿ sı̄ lí tio̍h seng kā goá chò chı̍t ê koân-tâi, in-ūi goá sin-khu sè-sè; pí-sài ê sı̂ lâng khoàⁿ bē tio̍h,” siông-chhí toā siaⁿ án-ni kóng.
“Hó, tāi-ke tàu pang-chān leh, khoàⁿ siông-chhí beh cháiⁿ-iūⁿ kap goá pí-sài!” Toā chhiūⁿ kóng án-ni, kı̂-thaⁿ ê iá-siù chiū khai-sí khí-chō chı̍t ê koân-tâi. Bô kú koân-tâi chò hó lah, tâi chò liáu chin koân. Toā chhiūⁿ kiaⁿ chò liáu bô kian-kò͘, tāi-seng peh khí-khı̀ chhı̀-giām. Ah, chin gûi-hiám, i chin sió-sim iā chin kín-tiuⁿ chiah peh kàu téng-bı̄n; àⁿ-thâu chı̍t ē khoàⁿ, o͘h, ē kiaⁿ lâng. I siūⁿ beh chhú-siau chit tiûⁿ ê pí-sài, chóng-sı̄ í-keng tah-èng liáu lah, thái ē-thang tı̄ chèng iá-siù ê bı̄n-chêng piáu-sı̄ kiaⁿ-hiâⁿ leh! I siūⁿ siông-chhí hiah sè chiah, nā khoàⁿ hō͘ chún, chı̍t kha chiū beh kiat-sok chit ê pí-sài, ka-kı̄ sûi-sı̂ chiū chò ông lah. Kàu hit sı̂ m̄ chai joā ui-hong ah! Siūⁿ-siūⁿ--leh, chiū ǹg sió siông-chhí kóng, “Oeh, sió siông-chhí, khí-lâi, tāi-ông í-keng chún-pı̄ hó lah”. Sió siông-chhí chı̍t ē thiaⁿ-tio̍h sûi-sı̂ chiū chı̍t ē thiàu kàu téng-bı̄n. Pí-sài khai-sí, só͘ ū ê iá-siù lóng chù-ba̍k khoàⁿ tâi téng, siāng-sı̂ iā ūi-tio̍h sió siông-chhí hoân-ló. Toā chhiūⁿ chiū giâ chı̍t ki kha khí-lâi, thèng-hāu sió siông-chhí oá-lâi ê sı̂ beh kā i toā-ē ta̍h lo̍h-khı̀. Chhong-bêng ê sió siông-chhí, thiàu-lâi thiàu-khı̀, ū-sı̂ ēng chêng-jiàu jiàu toā chhiūⁿ ê phı̄ⁿ, á-sı̄ hı̄-á kap boé. Toā chhiūⁿ ēng 3 ki kha khiā tı̄ hia, khiā chı̍t ē kú kám-kak kan-khó͘, koh chı̍t ē khoàⁿ ē-bı̄n koh khah kiaⁿ. Chit sı̂ tâi ê ē-bı̄n chèng iá-siù hoah kóng, “Sió siông-chhí! Ka-iû ah!” Sió siông-chhí thiaⁿ-tio̍h chèng iá-siù ê hoah-siaⁿ, thiàu koh khah hoa̍t-phoat tò-pêng chiàⁿ-pêng o͘-pe̍h thiàu o͘-pe̍h jiàu. Toā chhiūⁿ khí siū-khı̀, khoàⁿ-tio̍h ū ki-hoē, toā-ē chàm lo̍h-khı̀, bô phah-sǹg ēng siuⁿ toā la̍t, sin-thé sit-lo̍h pêng-hêng, sin-thé iô chı̍t ē, soà “phóng” chı̍t ē, poa̍h-lo̍h tâi ē. Sió siông-chhí iā thiàu lo̍h-lâi, khiā tı̄ toā chhiūⁿ ê sin-khu téng, kóng, “Kín khí-lâi lán koh pí-sài chı̍t tiûⁿ.” Chóng--sı̄ toā-chhiūⁿ peh bē khí-lâi, i kám-kak choân seng-khu lóng teh thiàⁿ, ba̍k-chiu chêng khoàⁿ bē chheng-chhó. Kı̂-thaⁿ ê tōng-bu̍t chê-siaⁿ hoah kóng: “1, 2, 3,......9, 10. Oah, toā-chhiūⁿ su lah, sió siông-chhí sèng-lı̄ lah.” Toā chhiūⁿ tùi tit-tio̍h chit pái ê kà-sı̄ í-āu, m̄ káⁿ koh kiau-ngō͘, iā m̄ káⁿ ka-kı̄ kóng beh chò “chhiū-nâ ê ông” lah.
(Ka-têng ê Pêng-iú tē 75 kı̂, 1964 nı̂ 5 ge̍h)