Koè-sin tō bô khoàiⁿ lâng

Kàn-pō͘ hoē-gı̄ beh khai-sí--a, Gân cho͘-tiúⁿ m̄-chai cháu khı̀ tó-ūi, lóng chhoē bô lâng. Siàu-liân ê Tiō chú-jı̄m chò chú-sek, mn̄g ta̍k-ke kóng: “kı̂-khoài--neh! Tha̍h-tú-á tō iáu tı̄ chia--leh, ná ē koè-sin tō bô khoàiⁿ lâng?” Ta̍k-ke lóng chhoah-chı̍t-tiô, kín mn̄g Tiō chú-jı̄m kóng: “Koè-sin? Gân cho͘-tiúⁿ tı̄-sı̂ koè-sin--a?” (Chù 1) Koè-sin sı̄ lâng sí--khı̀ (óng-seng) ê lēng-goā chı̍t-chióng kóng-hoat, Tiō chú-jı̄m èng-kai kóng “Oa̍t-sin / oa̍t-thâu” tō bô khoàiⁿ lâng, chiah boē hông gō͘-hoē. (Chù 2) tı̄-sı̂: siáⁿ-mı̍h sı̂-chūn ?