Lūn Pe̍h-chha̍t
Chiàu lí phah-sǹg pe̍h-chha̍t cháiⁿ-iūⁿ ? Goá siūⁿ hit ê lı̄-hāi m̄-sı̄ sió-khoá, in-ūi oē hāi ka-kı̄, iā oē hāi pa̍t lâng , koh oē hāi kàu-hoē bô thé-biān, iā ū hoān-tio̍h Siōng-tè ê kài-lu̍t. Ngá-kok (3 : 2-7) ū kóng, “In-ūi lán chèng-lâng tı̄ choē- choē hāng poa̍h-tó. Tı̄ kóng oē bô poa̍h- tó ê , chiū-sı̄ choè oân-choân ê lâng, iā oē iok-sok i thong seng-khu. Lán hē bé-kā-kiuⁿ tı̄ bé ê chhùi hō͘ i sūn-thàn lán, chiū koán-hat in thong seng-khu. Koh, lí khoàⁿ hiah ê chûn, sui-jiân hiah toā chiah, hō͘ toā-hong sàu i, iû- goân sı̄ ēng soè-soè ê toā hō͘ i tńg-oat, chiàu tāi-kong ê ı̀-sù só͘ ài. Án-ni chı̍h, sı̄ soè-soè ê thé, iáu-kú kóng toā-oē. Lí khoàⁿ, sió-khoá ê hé sio chhiū-ba̍k joā choē ah ! Chı̍h chiū-sı̄ hé, tı̄ lán pah- thé tiong choè put-gı̄ ê sè-kài, phah lâ- sâm thong seng-khu, it-seng ê hêng-tōng tùi i hoat-hé; i ka-kı̄ ê hé sı̄ tùi tē-ge̍k hoat.” Taⁿ lán kàu-hoē-lāi ê lâng kóng- oē nā bô iok-sok i ê chı̍h, chiū-sı̄ sit-lo̍h i ê sı̀n-iōng, tı̀-kàu só͘ kóng bô lâng ài thiaⁿ. Sio̍k-gú ū kóng, “Kun-chú ê lâng, kóng-oē ûi-pı̂n, siáu-jı̂n ê lâng gû- phê siá-jı̄ iā bô pı̂n.” (Tâi-oân Kàu-hoē-pò tē 468 koàn, 1924 nı̂ 3 ge̍h)