Hiān-sı̂ Tn̂g-soaⁿ Lâu Éng-siông hoē-Iú,saⁿ-hoè ê tē-peh hāu-siⁿ : thâu-tn̂g, ı̂ⁿ-hêng; ām-kún té koh toā; ba̍k-chiu toā koh thò͘-thò͘; nn̄g ki chhiú-kut té koh khiau; chéng-thâu-á saⁿ ki, ū po̍h-mo̍͘h saⁿ-liân; ka-chiah pêⁿ koh tı̍t; nn̄g ki kha-thúi oan-khiau, gâu kiâⁿ-cháu.
Goân-in sı̄ gín-ná ê lāu-bó ū-sin ê sı̂, khı̀ iah soaⁿ-ō͘, soà hō͘ toā chiah chúi-ke kiaⁿ--tio̍h; bô phah-sǹg pak-tó͘-lāi ê gín-ná soà piàn-chò chúi-ke-hêng : che sı̄ thai-kàu ê toā koan-hē. Só͘-í pē-bó ê sin-thé ióng-lám, tı̀-sek ê koan-hē, jı̂n-châi ê súi-bái, tek-hēng ê hó-pháiⁿ; í-kı̍p kéng-gū ê hí, lō͘, ai, lo̍k, ài, ò͘ⁿ, io̍k; bô lūn sian-thian (boē-seⁿ), hō͘-thian (seⁿ-liáu), lóng toā éng-hióng tı̄ kiáⁿ-jı̂. Sè-sio̍k kóng sı̄ gín-ná pháiⁿ-peh-jı̄, oh io-chhı̄; kı̂-sı̍t sı̄ pē-bó pháiⁿ chek-tek só͘-tı̀.
Hū-jı̂n-lâng “Nā tiàm tı̄ sı̀n kap jı̂n-ài kap chiâⁿ-sèng kiam chiat-chè, i chiū beh tùi seⁿ-kiáⁿ lâi tit-kiù.” (1 Thê-mô͘-thài 2 : 15). “I-lı̄-sa-pek chı̍t-ē thiaⁿ-kı̀ⁿ Má-lı̄-a chhéng-an, thai-ı̄n tı̄ pak-tó͘-lāi chiū tiô-thiàu... In-ūi lí chhéng-an ê siaⁿ chı̍t-ē jı̍p goá ê hı̄-khang, tı̄ goá pak-tó͘-lāi ê thai chiū hoaⁿ-hí lâi tiô-thiàu.” I-lı̄-sa-pek ū-sin, tiàm-ba̍t gō͘ goe̍h-jı̍t kú, choân-sim kau-poê Chú,teh chò thai-kàu ê kang. Má-lı̄-a beh seⁿ Kiù Chú, tio̍h kiâⁿ jı̄-cha̍p-goā phò͘-lō͘ lâi chhoē jia̍t-sim ê I-lı̄-sa-pek lâi choân-sim saⁿ goe̍h-jı̍t kú pı̄-pān hó thai-kàu ê hoat (Lō͘-ka 1 chiuⁿ).
Lia̍t-ūi ah ! Lán Tâi-oân hiān-sı̂ tē-it khiàm--ê sı̄ sím-mı̍h ? siā-hoē teh iau-kiû sı̄ sím-mı̍h?Sı̄ hó lâng ! Sı̄ chhin-chhiūⁿ kiâⁿ sé-lé Iok-hān kap Kiù Chú Iâ-so͘ chit khoán ê jı̂n-bu̍t ! M̄-chai siáⁿ-lâng ài chhut chit khoán ê kiáⁿ-jı̂ ? Chun-kùi kàu chhin-chhiūⁿ chè-si Sat-ka-lı̄-a ê hó, lāu kàu chhin-chhiūⁿ I-lı̄-sa-pek--ê, iā hó; hā-téng kàu chhin-chhiūⁿ kho͘-tháng Iok-sek--ê ē ēng-tit, siàu-liân kàu chhin-chhiūⁿ Má-lı̄-a cha̍p-gō͘-la̍k hoè--ê, iā ē ēng-tit. Siāng iàu-kín sı̄ tio̍h pı̄-pān, iā tio̍h kam-goān; chiū Siōng-tè beh ēng hit ê lâng ê kiáⁿ-jı̂ lâi chò Thian-kok ê khui-lō͘ sian-hong, á-sı̄ chò Tâi-oân siā-hoē ê Kiù Chú.
Sè-kài kó͘-kim, kok-kok ta̍k kàu-mn̂g, só͘ chhut ê toā sèng-hiân kap sian-ti, toā pō͘-hūn sı̄ tùi hó ka-têng chhut: kiáⁿ-jı̂ ê hó pháiⁿ, ke-lāi ê heng-soe, kàu-hoē ê kng-àm, siā-hoē ê sí-oa̍h; lóng sı̄ hū-jı̂n-lâng chò hó-bó pháiⁿ-bó kám-hoà ê koan-hē.
I-lı̄-sa-pek ah ! Chhiáⁿ lí thè goán seⁿ Thian-kok ê Sian-hong o͘h !
Má-lı̄-a ah ! kiû lí kā goán siā-hoē seⁿ Kiù Chú o͘h !
Ou-àm kàu-ke̍k ! Teh tı̂m-lûn lah ! Lí nā m̄-siⁿ, m̄ chè-chō; chiū lí sı̄ khang-khang oa̍h, khang-khang sí; hō͘ lí chhut-sı̀ bô kong-lô. Nā goān seⁿ, goān chò Siōng Chú ê khı̀-khū; sui-jiân lí sı̄ hó-gia̍h lāu-pô, á-sı̄ sàn-hiong ê siàu-liân-só; khı̀ siⁿ tio̍h 33 hoè bô hó-sí ê iáu-siū kiáⁿ, iā sı̄ sè-kài ê Hok-bó, “Liû-hong bān-sè.” Hō͘ lí chhut-sı̀ ū kong-lô !
(Tâi-oân Kàu-hoē-pò tē 471 koàn, 1924 nı̂ 6 ge̍h)