e̍k Hūi-tiong kap Hūi-eng lóng ū thú-thiok ê hó sı̍p-koàn. In múi seng-kı̂ to͘ khı̀ Iû-chèng-kio̍k, chiong ma-ma hō͘ in ê lêng-iōng-chhiân, thiu chı̍t pō͘-hūn thú-thiok khí-lâi. Tı̄ beh kè Sèng-tàn-choeh ê sı̂, in lóng chin ǹg-bāng ū chı̍t ê chhiú-pió-á, chiū khı̀ Iû-chèng-kio̍k niá chhut chı̍t phit chı̂ⁿ, jiân-āu khı̀ Hô Chek-chek ê pió-á-tiàm, kok lâng boé chı̍t ê chhiú-pió-á lâi ēng. In N̄g lâng lóng sı̄ thâu-pái koà chhiú-pió-á ê, sim-tiong chū-jiân ū kóng boē chhut ê hoaⁿ-hí kap khoài-lo̍k. Iû-kı̂-sı̄ Hūi-eng, chia̍h àm liáu, chē tı̄ kheh-thiaⁿ nih, chin sió-sim teh him-sióng i ka-kı̄ chhiú-nih ê pió-á. “Hūi-eng” Pa-pa kiò. “??!” Hūi-eng kia̍h-thâu khí-lâi, pháiⁿ-sè pháiⁿ-sè bı̂-chhiò chı̍t-ē. “Lí chai mah? Chı̍t ê siōng-téng ê lú-jı̂n chhiú-pió, thang kóng sı̄ jı̂n-lūi só͘ oē chè-chō chhut-lâi ê chı̍t ê choè sè-bı̍t, choè cheng-khak, kap choè ū lō͘-ēng ê ki-khı̀.” “Sı̄ mah!” Tú teh khoàⁿ pò ê ma-ma iā kám-kak hèng-chhù khí-lâi. “Kiám m̄-sı̄ mah? Tı̄ chhin-chhiūⁿ chı̍t lia̍p tāu-á toā ê pió-á-khak nih, chng liáu 100 goā ê ki-khı̀ ê mı̍h-kiāⁿ.” Pa-pa kái-sek: Chiah ê ki-kiāⁿ tiong, ū ê hui-siông ê soè. Chhin-chhiū chı̍t ê sió-si-teng, soè kàu tio̍h ū 6 bān ê, chiah thang chng-moá pâng-saⁿ iōng ê chí-thò. Chiah ê ki-khı̀, sui-jiân chin soè, chóng-sı̄ hit ê chhùn-chhioh khiok hui-siông ê cheng-bı̍t, ū ê su-iàu chún-khak kàu chı̍t chhùn ê chı̍t bān hun ê chı̍t.”