Peh-tang chêng, tng goá koat tēng beh ēng pē-bó-oē lâi siá chok liáu-āu, tùi Tâi-oân ê it-chhè, m̄ nā lú lâi lú ū hèng-chhù, mā lú lâi lú tiōng-sı̄, goá khai-sí ēng sim khı̀ khoàⁿ, khoàⁿ Tâi-oân lâng án-choáⁿ teh seng-oa̍h, goá khai sí ēng sim khı̀ chhoē, chhoē Tâi-oân bûn-hoà ê kha-jiah, le̍k-sú, bı̂n-sio̍k, koa-iâu, bûn-ha̍k chı̍t-hāng chı̍t-hāng khı̀ kha̍p, chı̍t-hāng, chı̍t-hāng khı̀ phı̄ⁿ, kha̍p lú choē lú tio̍h kiaⁿ, phı̄ⁿ lú chhim sim lú sng, m̄ sı̄ ūi-tio̍h kâⁿ hoeh ê le̍k-sú tio̍h kiaⁿ, m̄ sı̄ ūi-tio̍h khàu-tiāu-á koa-iâu sim sng, sı̄ ūi-tio̍h chhı̄-bı̄n-siōng ē tàng khoàⁿ--tio̍h iú koan Tâi-oân bûn-hoà ê chheh, kèng-jiân chhoē bô chı̍t-tiám-á Ki-tok-kàu ê iáⁿ, pah-kúi-tang lâi tû liáu chèng-tı̄ ê ho͘-io̍k kap hêng-tōng í-goā, lán tàu té ūi-tio̍h Tâi-oân ê bûn-hoà----chı̍t-tè pha-hng ê thó͘-tē, chù jı̍p loā-choē ê êng-ióng hūn lâi thı̄n i toā châng, thı̄n i khui-hoe, thı̄n i kiat-chí! (Tâi-oân Kàu-hoē Kong-pò tē 2170 kı̂, 1993 nı̂, 10 goe̍h)