Thian-tông Hoat-seng ê Sū-kiāⁿ
Hok-ní-mô͘-su kàu thian-tông ê sı̂, thiⁿ-sài-tiúⁿ oá lâi hoan-gêng. Thiⁿ-sài-tiúⁿ kóng, “Hok-ní-mô͘-su, hoan-gêng lí lâi thian-tông. Tı̄ thian-tông ū hoat-seng chı̍t ê àn-kiāⁿ, chiū-sı̄ A-tong kap Hā-oa sit-chong chin kú, kàu taⁿ iáu bô lâng chai-iáⁿ in ê hē-lo̍h. Siat-sú lí oē thang chiong in chhoē chhut lâi m̄ chin hó”. Koè bô loā kú, Hok-ní-mô͘-su chiong A-tong Hā-oa chhoā lâi thin-sài-tiúⁿ ê bı̄n-chêng kóng: “Chit nn̄g ê chiū-sı̄”. A-tong Hā-oa liam-piⁿ sêng-jı̄n: “Kı̀ⁿ-nā lâi thian-tông ê lâng, ta̍k-ê lóng beh lâi khoàⁿ goán, soà chhiáⁿ goán kā in chhiam-miâ, che hō͘ goán kám-kak mâ-hoân, só͘-í chiah oāⁿ sin ê miâ, hoà-chong pêng-siông lâng í-keng ū kúi pah nı̂ kú”. Thiⁿ-sài-tiúⁿ kı̂-koài Hok-ní-mô͘-su cháiⁿ-iūⁿ oē thang chiong A-tong Ha-oa chhoē chhut lâi, chiū mn̄g: “ Lí sı̄ cháiⁿ-iūⁿ chiong in chhoē chhut--lâi” ? “Che sı̄ ke̍k kán-tan ê sū, chhin-ài ê thiⁿ-sài-tiúⁿ”Hok-ní-mô͘-su kóng: “Chí ū in nn̄g lâng bô tō͘-châi-khang”. (Ka-têng ê pêng-iú tē 39 kı̂, 1961 nı̂ 5 ge̍h)