Tiⁿ-bí ê koa-siaⁿ
Ū chı̍t ê cha-bó͘ gín-ná thó͘-khùi kóng, “Goá chin ǹg-bāng ē-hiáu chhiùⁿ-koa ... Lē-hoâ kin-á-jı̍t chhiùⁿ-tit chin hó, thiaⁿ-chiòng kó͘-chióng ê siaⁿ chhin-chhiūⁿ lûi ê siaⁿ, nā-sı̄ goá ... bē-thang chhiùⁿ-chhut chit khoán ê siaⁿ.” Chē tı̄ piⁿ-á ê lāu-pē, khǹg pò-choá tùi i kóng, “Goá ê kiáⁿ, goá chai-iáⁿ lí ê siaⁿ sı̄ chin bí-biāu ê.” “Goá ê siaⁿ-im bí-biāu?” Pa-pa kóng, “Sı̄, ta̍k-jı̍t goá tò-lâi ê sı̂ tō ē thang thiaⁿ-kı̀ⁿ lí ê chhiò-siaⁿ, goá thiaⁿ-tio̍h chin khoài-lo̍k. Goá iā chai lí siông-siông khoàⁿ-kı̀ⁿ lí ê sió-tı̄ bē-hiáu pa̍k oê-toà, lí chiū ēng chhiò-siaⁿ oá-khı̀ kā i pang-chān. Lí kin-ē-hng iā ēng tiⁿ-bı̍t ê siaⁿ pang-bâng ma-ma soé oáⁿ-phiat, koh āu-lâi lí iā ēng tiⁿ-bı̍t ê siaⁿ tha̍k Si-phian hō͘ a-má thiaⁿ, lí ê siaⁿ sı̍t-chāi bí-biāu, goá kak-tit chit ê siaⁿ pí sè-kài siōng choè úi-tāi ê koa-chhiùⁿ ka koh khah sı̄ kám-tōng lâng.” (“Kı̂-biāu ê Iâ-so͘”, Ia̍h 50-51 )